Con xin lỗi vì con đã khóc...
Con đã khóc vì con nhớ Mẹ... con nhớ Mẹ yêu của con.....
Nỗi đau làm trái tim nhói đau, giờ lại đang bùng cháy, làm con chỉ muốn phát điên lên, rồi đập tan cuộc đời độc ác này đi.
Con đã cố gắng thật nhiều, nhưng dường như con không chịu đựng được nữa rồi. Con nhớ Mẹ nhiều lắm, con nhớ Mẹ nhiều thật nhiều...
Khao khát được Mẹ ôm vào lòng, được thơm vào má của Mẹ, được Mẹ nắm chặt đôi bàn tay cho đỡ lạnh....
Khao khát một câu trả lời của Mẹ, mỗi lần con gọi: " Mẹ ơi..."
Khao khát một giấc ngủ có Mẹ nằm bên cạnh xoa đầu, được kể với Mẹ về những người đã đi qua cuộc đời. Cả những câu chuyện hẹn hò, tán tỉnh....
Khao khát được nghe những lời dặn dò từ Mẹ: " Đàn bà, con gái khổ lắm con ạ, hãy lấy người yêu con thật lòng, có thể hy sinh vì con nữa nhé... Mẹ lo cho các con của Mẹ nhiều lắm "....
Khao khát những câu nói yêu thương của Mẹ: " Con yêu ơi... Con gái
út của Mẹ...."
Khao khát những lần được gọi điện về nhà nũng nịu với Mẹ: " Mẹ ơi, con đau đầu, con đau bụng, con lạnh lắm, Mẹ ơi..."
54 ngày xa Mẹ, mà cảm giác như là 54 nghìn tỷ ngày vậy...
- Mẹ ơi...
- Con xin lỗi Mẹ...
- Con xin lỗi, vì con không thể nắm chặt tay Mẹ, giữ Mẹ ở lại với chúng con...
- Con xin lỗi Mẹ, vì con thấy mình yếu đuối quá rồi... Con yếu đuối, vì con đã quen có Mẹ bên cạnh. Giờ thì phải xa Mẹ lâu như thế, làm sao mà con chịu được đây...????
- Mẹ yêu ơi.... Mẹ yêu của con ơi... Mẹ có nghe thấy con đang gọi Mẹ không??? Mẹ có biết rằng con nhớ Mẹ biết chừng nào không, Mẹ ơi...???
Con yêu Mẹ nhiều lắm, Mẹ ơi..... <3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét