NỤ CƯỜI CỦA MẸ

NỤ CƯỜI CỦA MẸ

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

MẸ LÀ NIỀM TIN CHO CON

Mùa đông lạnh giá, dòng đời thì vẫn vậy, ồn ã và cay nghiệt đến ngạt thở. Căn phòng nhỏ lạnh lẽo, con lặng im để lắng nghe những cơn gió mùa đông lạnh buốt. Điệu nhạc thánh ca nhẹ nhàng vang lên, một chút bình yên, một chút sâu lắng và có những nỗi đau tưởng chừng như làm con không thể nào sống nổi trên trần gian này nữa đã có lúc nguôi ngoai, bỗng phút chốc vỡ òa với bao đau đớn, bao xót xa. Và rồi……….. con lại một mình với sự lạnh lẽo của mùa đông…… giá như lúc này con có thể tìm được một chỗ nào đó để hò hét, để giải tỏa hết những cảm xúc mà con đã, đang và sẽ phải cất giữ thì có lẽ con sẽ cảm thấy thanh thản hơn...
Mẹ yêu...
Chưa bao giờ con thấy sợ hãi sự lạnh lẽo thế này, lạnh trong tâm hồn, lạnh cả trái tim…..
Mùa đông….. vốn dĩ là mùa mà con yêu nhất, vậy mà cuộc đời tàn nhẫn quá, khiến con căm ghét cái mùa mà con vẫn nghĩ là làm cho tình người gần sát lại nhau hơn.
Nhớ ngày nào đó, Mẹ con mình còn được ôm nhau nằm ngủ, gần Mẹ lúc nào con cũng cảm thấy ấm áp và yên bình lắm. Mẹ thường nói : “ sao tay chân con lạnh thế này” thế mà chỉ cần được ôm mẹ một lúc thôi là con hết lạnh giá ngay.
Mẹ yêu dấu...
Không biết từ bao giờ, hình ảnh người phụ nữ một tay đỡ lưng, một tay ôm bụng luôn luôn xuất hiện trong con, mỗi lần nhớ Mẹ, nhớ đến công ơn mạng nặng đẻ đau và những yêu thương mà Mẹ đã dành cho con… Bao la và ấm áp, công ơn trời bể ấy làm sao con có thể đền đáp được?
Từ nhỏ đến lớn, lúc nào con cũng là đứa  làm cho Mẹ phải vất vả nhiều. Mẹ nói với con rằng, ngày xưa khi sinh con, Mẹ đã phải nằm ở trạm xá 3 ngày liền, vì con gái gan lỳ quá, không chịu chào đời. Ngay cả khi con đã lớn lên rồi thì cái tính ương bướng, khó bảo từ lúc nhỏ vẫn còn giữ nguyên vẹn, Mẹ yêu nhỉ?
Thời gian trôi nhanh quá Mẹ à, con giận mình đã không thể nhớ được rõ những kỷ niệm của gia đình mình ngày xưa, chỉ biết là từ nhỏ đến lớn bọn con luôn luôn được sống trong tình yêu thương của Bố mẹ, và rồi theo năm tháng cũng đã dần dần trưởng thành qua những buồn vui mà gia đình mình đã trải qua. Có lần anh rể có nói là cảm thấy ghen tị vì tình cảm mà Bố Mẹ giành cho chị em con. Kệ thôi... nhà mình là vậy mà, cả nhà mình cùng thương nhau Mẹ nhỉ?
Mẹ thân yêu!
Mẹ thường kể với chúng con về những thăng trầm trong cuộc đời của Bố Mẹ, về chuyện tình yêu của anh chàng sinh viên xây dựng với bà chị hoa khôi trong đoàn nghệ thuật chèo. Cả những bức thư tình mà Bố con đã viết gửi cho Mẹ nữa, mỗi lần nghe bọn con không thể nào nhịn nổi cười vì giọng kể của Mẹ quá là hấp dẫn, rồi thì hàng loạt những bất ngờ mà con phải thốt lên rằng :” Trời ơi, ngày xưa Bố Mẹ của mình cũng lãng mạn thế này sao? “  
Để rồi, kết quả của tình yêu tuyệt vời ấy, là 4 cục nợ mà lúc nào cũng làm Bố Mẹ phải lo lắng.
Mẹ nói với con rằng: " Mẹ thương và lo cho các con nhiều lắm, đến chị con đi lấy chồng rồi mà Mẹ vẫn chưa được lúc nào yên tâm"
Mẹ à, con không thể nào hiểu rõ được tình yêu mà Mẹ giành cho chúng con, nhưng con biết rằng mình cần phải cố gắng sống thật hạnh phúc để ít nhất Mẹ cũng an tâm hơn với niềm hạnh phúc của con, con yêu Mẹ <3
Cuộc đời ngang trái, trải qua bao nhiêu vất vả thế mà Bố vẫn giành tình cảm cho Mẹ nhiều như thế. Mẹ biết không? Bố yêu Mẹ nhiều lắm đó…
Chúng con cũng yêu Mẹ nhiều lắm, mẹ của con là người phụ nữ tuyệt vời nhất, đẹp nhất trong lòng bọn con, với con Mẹ lúc nào cũng đẹp. Mỗi lần về quê ngoại, con thấy hơi ấm ức vì thường nghe mọi người nói là có những 3 đứa con gái chẳng đứa nào đẹp được như Mẹ ngày xưa cả, nhưng vẫn thấy vui và hãnh diện lắm vì Mẹ là Mẹ của con…


Mẹ ơi, con thương Mẹ nhiều lắm, nhưng lúc này con thương Bố nhiều hơn, khi nghĩ Bố cũng đang phải chịu đựng nỗi đau mà vẫn cố gắng động viên chúng con: ‘ con gái của Bố cố gắng lên nhé, không được gục ngã đâu”
Ôi…. Bố Mẹ của con là tất cả trên đời, là tất cả…
Con yêu Bố Mẹ nhiều lắm…
Con hạnh phúc nhiều lắm vì được sống trong tình yêu thương của Bố Mẹ, được sống trong sự đùm bọc của chị em trong gia đình mình. Con luôn biết ơn ông Trời vì đã cho con được làm con gái của Bố Mẹ, niềm hạnh phúc ấy không có gì có thể so sánh được…..
Mẹ ơi!
Lại sắp đến tết rồi, chưa bao giờ con lại sợ đến tết như cái tết năm nay…
Dù sao đi nữa thì con vẫn sẽ phải cố gắng, con vẫn là con gái ngoan của Bố Mẹ, và cho dù cuộc đời này có nghiệt ngã đến thế nào đi chăng nữa, chỉ cần có tình yêu thương của Bố Mẹ, con vẫn sẽ cố gắng để sống thật hạnh phúc, gia đình mình cùng cố gắng Mẹ nhé!
Con yêu Mẹ nhiều lắm <3



2 nhận xét:

  1. đọc những dòng tâm sự ngắn ngủi mà chan chứa biết bao tình yêu và nỗi nhớ thương của cậu giành cho mẹ mà mình ko kìm được nước mắt B ah!
    thật sự có những mất mát là không gì thay thế hay tìm thấy lại được ơ nơi đâu đó là người Mẹ người mang nặng đẻ đau và nuôi nấng mình. Có những nhớ nhung, những giọt nước mắt rơi trong nghẹn ngào nỗi nhớ thương chỉ mong được 1 chút hơi ấm,,,,,,,,giá như là 1 phút giây chậm lại để lại được mẹ ôm trong lòng....................có lẽ đã quá muộn để ta có mẹ ở bên rồi...............
    Thật sự H cũng ko nói được gì cả,tình yêu trong lòng mà đâu có thể dùng từ ngữ hay hành động nào để diễn tả hết được chứ nhỉ!
    Mong nơi suối vàng Bác được yên nghỉ.
    Và Các con Bác sẽ sống để thực hiện những công việc ,trách nhiệm của một người con, của một "Tình Yêu vô cùng lớn" ( 4 người con) mà Bác đã Ban tặng cho cuộc sống này. Bình và các chị và em hãy sống tốt ,cố gắng sống sao cho Bác luôn mỉm cười và tự hào nhé!

    Trả lờiXóa